Đón nhận The Hurt Locker

Đánh giá chuyên môn

The Hurt Locker đã nhận được sự tán dương rộng rãi, trong đó diễn xuất của Renner nhận được nhiều lời khen ngợi từ các nhà phê bình. Rotten Tomatoes có tỉ lệ phê duyệt cho bộ phim là 97%, dựa trên 285 bài đánh giá, với điểm trung bình là 8,51/10. Đây là tác phẩm có tỷ suất người xem cao thứ hai trong năm 2009, sau Vút bay của Pixar. Các nhà chuyên môn đồng thuận rằng: "Với diễn xuất tuyệt vời, những cảnh quay mạnh mẽ, những pha hành động lấp đầy bộ phim chiến tranh sử thi, The Hurt Locker của Kathryn Bigelow cho đến nay vẫn là tác phẩm hay nhất trong số những kịch bản gần đây về đề tài Chiến tranh Iraq."[47] Metacritic đã cho bộ phim điểm trung bình là 95/100, dựa trên 37 nhà phê bình, biểu thị "sự hoan nghênh rộng rãi".[48]

Roger Ebert của tờ The Chicago Sun Times đánh giá đây là bộ phim xuất sắc nhất năm 2009, "The Hurt Locker là một bộ phim tuyệt vời, một bộ phim thông minh, một tác phẩm được quay rõ ràng để chúng ta biết chính xác mọi người là ai, họ ở đâu, họ là gì, đang làm gì và tại sao lại như vậy." Ông tán thưởng cách xây dựng hồi hộp, gọi bộ phim là một thứ "bùa chú". Ebert coi Renner là "ứng cử viên hàng đầu cho Giải thưởng Viện hàn lâm", viết rằng, "Màn thể hiện của anh ấy không được xây dựng dựa trên những bài phát biểu phức tạp mà dựa trên sự phóng chiếu trực quan, rằng người đàn ông này là ai và anh ta cảm thấy gì. Anh ta không phải là một người hùng theo nghĩa thông thường."[49] Cuối cùng, ông xem nó là bộ phim hay thứ hai trong thập kỷ, chỉ sau Synecdoche, New York.[50]

Richard Corliss của tạp chí Time cũng đánh giá cao diễn xuất của Renner, gọi đây là điểm sáng của bộ phim. Corliss viết rằng,

"Anh ấy bình thường, khuôn mặt béo lùn, ít nói và thoạt đầu dường như thiếu sức hút trên màn ảnh để đóng một bộ phim. Giả định đó biến mất sau vài phút, khi Renner từ từ bộc lộ sức mạnh, sự tự tin và khó đoán của một Russell Crowe trẻ tuổi. Sự hòa quyện giữa diễn viên và nhân vật là một trong những điều đặc biệt nhất để khiến bộ phim này được yêu thích... Thật kinh ngạc khi xem James hành động. Anh ấy có khiếu phân tích tuyệt vời, sự nhạy bén trong cách phân tích và chú ý đến từng chi tiết của một vận động viên vĩ đại hoặc một kẻ tâm thần bậc thầy, hoặc có thể là cả hai."

Corliss khen ngợi giọng điệu "điềm tĩnh cứng rắn" của bộ phim, phản ánh nhân vật chính của tác phẩm. Corliss tóm tắt, "The Hurt Locker là một bộ phim gần như hoàn hảo, kể về những người đàn ông trong chiến tranh, những người đang thực hiện sứ mệnh của mình. Thông qua hình ảnh rắn rỏi và đầy bạo lực, phim cố gắng chứng tỏ rằng ngay cả Địa ngục cũng cần đến anh hùng."[51] A. O. Scott của The New York Times gọi The Hurt Locker là bộ phim hay nhất của Mỹ về cuộc chiến ở Iraq:

Bạn có thể thoát khỏi The Hurt Locker và run rẩy, phấn khích, kiệt sức, nhưng bạn cũng sẽ suy ngẫm... Bộ phim là một chuyến hành trình thú vị về mặt bản năng, thấm đẫm adrenaline, đầy hồi hộp và bất ngờ, đầy những vụ nổ và những cảnh chiến đấu khốc liệt, thổi bay một lỗ hổng trong giả định trịch thượng rằng những hiệu ứng như vậy chỉ là cảnh tượng vô nghĩa hoặc âm thanh vô hồn."

Scott nhận thấy rằng bộ phim dành những lời chỉ trích về cuộc chiến nhưng lại viết về cách đạo diễn xử lý các giới hạn của bộ phim, "Bà Bigelow, thực hiện một loại chủ nghĩa hiện thực ngoa dụ, chắt lọc bản chất tâm lý và những biến chứng đạo đức của chiến tranh hiện đại thành một loạt phim rực rỡ, đau khổ được sắp đặt sẵn." Ông cũng hoan nghênh sự hội tụ của các nhân vật trong phim, nói rằng tác phẩm "tập trung vào ba người đàn ông có tính khí trái ngược nhau đã biến hành trình khám phá hiểm nguy và dũng cảm nhiều hồi này thành một câu chuyện mạch lạc và đầy thỏa mãn."[52] Kenneth Turan của Los Angeles Times cho rằng màn trình diễn của Renner, Mackie và Geraghty sẽ nâng cao uy danh của họ lên đáng kể, và cho biết các nhân vật của họ bộc lộ "những khía cạnh không ngờ", chẳng hạn như nhân vật của Renner đùa giỡn với một cậu bé Iraq. Turan hoan nghênh kịch bản "gọn gàng và hấp dẫn" của Boal, đồng thời nói về lối chỉ đạo của Bigelow, "Bigelow cùng đội ngũ đã mang đến một sự dữ dội đáng kinh ngạc khi tái tạo lại cảm giác rối trí trong lúc gỡ bom ở một bầu không khí xa lạ, khó hiểu về văn hóa."[53]Guy Westwell của Sight & Sound nhận định rằng nhà quay phim Barry Ackroyd đã cung cấp "tầm nhìn bao quát sắc nét" và thiết kế âm thanh của Paul N.J. Ottosson "sử dụng tiếng chuông ù tai khó có thể cảm nhận được để tô đậm sự căng thẳng."[54] Westwell khen ngợi kỹ năng của đạo diễn:

"Việc lập sơ đồ cẩn thận về sự khác biệt tinh tế giữa từng quả bom, cách tận dụng quan điểm... và sự vơi đi dần của các phân cảnh hành động chính... đã tạo cho bộ phim một chất lượng đặc biệt mà chỉ có thể nhờ sự chỉ đạo thông minh và tự tin của Bigelow."[54]

Nhà phê bình lưu ý sự khác biệt của bộ phim về Chiến tranh Iraq, viết rằng "nó đối mặt với thực tế là đàn ông thường rất thích nhảy vô cuộc chiến."[54] Ông kết luận,

"Tác phẩm kỷ niệm không biện giải này về ham muốn chiến tranh được thúc đẩy bởi testosterone có thể làm khó chịu. Tuy nhiên, có điều gì đó độc đáo và đặc biệt về việc bộ phim sẵn sàng thừa nhận rằng đối với một số người đàn ông (và nhiều khán giả), chiến tranh khơi dậy xúc cảm ở sâu bên trong con người."[54]

Amy Taubin của Film Comment đã mô tả The Hurt Locker là "một bộ phim chiến tranh theo chủ nghĩa cấu trúc" và "một trải nghiệm lo lắng cao độ từ đầu đến cuối hoàn toàn nhập tâm". Taubin khen ngợi tác phẩm điện ảnh "xuất sắc" của Ackroyd theo nhiều khía cạnh. Bà nói về quá trình biên tập của bộ phim, "Công việc biên tập của Bob Murawski và Chris Innis đều nhanh chóng và bực bội y như nhau; những thay đổi quan điểm nhanh chóng khi họ cắt từ tầm nhìn của ống kính máy ảnh này sang máy ảnh khác khiến bạn cảm thấy như thể bạn, giống như các nhân vật, đang bị đe dọa từ tất cả các bên."[55]

Joe Morgenstern của The Wall Street Journal gọi tác phẩm là "Một bộ phim hành động giật gân hạng nhất, một sự gợi lại sống động về chiến tranh đô thị ở Iraq, một cuộc nghiên cứu sâu sắc về chủ nghĩa anh hùng và là nơi phơi bày sự khắc khổ, lối viết ngắn gọn và bộ ba diễn xuất tuyệt vời."[56] Nhà phê bình Peter Howell của tờ Toronto Star nói, "Ngay khi bạn nghĩ rằng trận chiến trong các bộ phim chính kịch về chiến tranh Iraq đã được châm ngòi và thất bại, thì sẽ xuất hiện một cuộc chiến khác được yêu cầu để chiêm ngưỡng... Nếu bạn có thể ngồi xem The Hurt Locker mà thiếu đi trái tim gần như đập thình thịch qua lồng ngực, thì bạn phải được làm bằng đá granit."[57] Nhà phê bình phim Lisa Schwarzbaum của Entertainment Weekly đã xếp hạng "A" hiếm hoi cho bộ phim, gọi nó là "một bức tranh về chiến tranh dữ dội, đầy hành động, một bộ phim nổi bật vì sự rắn rỏi và hiệu quả, đồng thời truyền tải cảm giác chiến đấu từ bên trong cũng như trên mặt đất. Đây không phải là trò chơi video về chiến tranh."[58]

Derek Elley của Variety nhận thấy The Hurt Locker "hấp dẫn" như một bộ phim giật gân nhưng cảm thấy rằng phim đã yếu đi bởi "tâm lý mờ nhạt (và ít tính nguyên bản)." Elley viết rằng không rõ bộ phim nằm ở chỗ nào: "Những người này chỉ dựa vào bản năng và lòng can đảm lỗi thời hơn là những món vũ khí ẻo lả — nhưng đó cũng không chỉ đơn thuần là một tác phẩm chính kịch về đàn ông trong tình huống căng thẳng." Nhà phê bình cũng cảm thấy rằng kịch bản có "dấu hiệu căng thẳng một cách giả tạo về chiều sâu nhân vật."[59] Anne Thompson, cũng là cây bút của Variety, tin rằng The Hurt Locker là một ứng cử viên cho hạng mục Phim hay nhất, đặc biệt là dựa trên đề tài độc đáo do một nữ đạo diễn theo đuổi, đồng thời cũng là một ngoại lệ so với các bộ phim đã thất bại trong việc khắc họa Chiến tranh Iraq.[60]

Tara McKelvey từ The American Prospect viết rằng bộ phim đã ủng hộ Hoa Kỳ, mặc dù bộ phim cho thấy rằng nó là một tác phẩm phản chiến với tuyên bố mở đầu: "Chiến tranh là thuốc phiện." Cô tiếp tục khi nói,

Bạn cảm thấy đồng cảm với những người lính khi họ nổ súng. Và theo cách này, toàn bộ tác động của cuộc chiến tranh Iraq - ít nhất là khi nó diễn ra vào năm 2004 - trở nên rõ ràng: lính Mỹ bắn vào thường dân Iraq ngay cả khi họ tình cờ cầm điện thoại và đứng gần một IED." Cô kết luận, "Đối với tất cả các hình ảnh bạo lực, những vụ nổ đẫm máu và, theo nghĩa đen, việc giết người được thể hiện trong phim, The Hurt Locker là một trong những phương tiện tuyển mộ hiệu quả nhất cho Lục quân Hoa Kỳ mà tôi từng thấy."[61]

Theo Los Angeles Times, The Hurt Locker thể hiện tốt hơn hầu hết các bộ phim chính kịch gần đây về xung đột Trung Đông. Tác phẩm vượt trội hơn tất cả các phim về chủ đề chiến tranh Iraq khác như In the Valley of Elah (2007), Stop-Loss (2008) và Afghanistan so với Lions for Lambs (2007).[39]

John Pilger, nhà báo và nhà tư liệu, đã chỉ trích bộ phim trên tờ New Statesman, viết rằng tác phẩm "mang đến cảm giác hồi hộp gián tiếp thông qua một vấn đề tâm lý tiêu chuẩn về bạo lực ở đất nước khác, nơi cái chết của một triệu người được đưa vào nền điện ảnh bị quên lãng."[62]

Năm 2010, Liên minh Điện ảnh & Truyền hình Độc lập đã chọn tác phẩm là một trong 30 Bộ phim Độc lập Quan trọng nhất trong 30 năm qua.[63]

The Hurt Locker được vinh danh là đứng thứ 10 trong danh sách "Phim hay nhất của thế kỷ 21 cho đến nay" năm 2017 của A. O. ScottManohla Dargis, những nhà phê bình điện ảnh của The New York Times.[64]

Danh sách top 10

The Hurt Locker nằm trong nhiều danh sách top 10 tác phẩm xuất sắc của nhiều nhà phê bình.[65]

Phản hồi từ các cựu binh

Bộ phim đã bị chỉ trích bởi một số cựu chiến binh Iraq và các phóng viên theo lính tại chiến trường về việc miêu tả không chính xác các điều kiện thời chiến.[69] Khi viết cho The Huffington Post, cựu binh Iraq Kate Hoit nói rằng The Hurt Locker là "phiên bản của Hollywood về chiến tranh Iraq, về những người lính chiến đấu trong lòng cuộc chiến, và phiên bản của họ là không chính xác." Cô mô tả rằng tác phẩm chính xác hơn các bộ phim chiến tranh khác được phát hành gần đây, nhưng bày tỏ lo ngại rằng một số lỗi – trong số đó là quân phục sai, thiếu liên lạc vô tuyến hoặc hành vi sai trái của binh lính – sẽ ngăn cản các thành viên thưởng thức tác phẩm.[70]

Tác giả Brandon Friedman, cũng là một cựu chiến binh từng chiến đấu ở Iraq và Afghanistan, cũng chia sẻ quan điểm tương tự tại VetVoice: "The Hurt Locker là một bộ phim hành động căng thẳng, được dàn dựng tốt và chắc chắn sẽ khiến hầu hết người xem phải ngồi ngoài rìa ghế. Nhưng nếu bạn biết bất cứ điều gì về Lục quân, về những hoạt động hoặc cuộc sống tại Iraq, bạn sẽ bị phân tâm bởi các cảnh quay và những plot twist vô nghĩa đến mức nó sẽ phá hỏng bộ phim đối với bạn. Điều đó chắc chắn đã làm đối với tôi." Friedman chỉ trích sự thiếu chính xác trong cách thể hiện chiến đấu của bộ phim, nói rằng "trong đời thực, kỹ thuật EOD không thực hiện các nhiệm vụ nguy hiểm với tư cách là những đội có ba người tự lực cánh sinh mà không có thiết bị liên lạc... Một điều khác bạn sẽ hiếm khi nghe thấy trong chiến đấu là EOD E -7 đề nghị với hai hoặc ba người của anh ấy rằng họ phải rời khỏi hiện trường vụ nổ ở một thành phố của Iraq bằng cách nói: 'Nào, chúng ta hãy chia ra. Chúng ta có thể đến nhiều nơi hơn theo cách đó."[71]

Tại blog Army of Dude, người lính bộ binh kiêm cựu chiến binh Iraq Alex Horton lưu ý rằng "cách mà nhóm thực hiện nhiệm vụ của họ là hoàn toàn vô lý." Nói chung, anh vẫn thích tác phẩm và gọi nó là "bộ phim Iraq hay nhất cho đến nay".[72]

Troy Steward, một cựu binh khác, viết trên blog Bouhammer rằng trong khi bộ phim mô tả chính xác quy mô của bạo lực bom đạn, cũng như mối quan hệ giữa người Iraq và quân đội, "mọi thứ khác đều không thực tế." Steward tiếp tục nói: "Tôi rất ngạc nhiên khi một bộ phim quá tệ hại lại có thể nhận được bất kỳ lời khen ngợi nào từ bất kỳ ai."[73]

Một bài đánh giá xuất bản ngày 8 tháng 3 năm 2010 trên Thời báo Không quân[74] đã trích dẫn những đánh giá tiêu cực tổng thể từ các chuyên gia bom ở Iraq thuộc Lữ đoàn 4, Sư đoàn Thiết giáp 1, trích dẫn lời một trưởng nhóm xử lý bom, người đã gọi bộ phim là miêu tả của một chuyên gia về bom "quá phóng đại và không phù hợp", mô tả nhân vật chính là "kiểu như cao bồi chỉ chạy và cầm súng nhiều hơn... chính xác là kiểu người mà chúng tôi không tìm kiếm." Một thành viên khác trong đội xử lý bom nói rằng "sự vênh vang của nhân vật chính sẽ khiến cả đội gặp nguy hiểm. Những trưởng nhóm của chúng tôi không có phức cảm bất khả chiến bại như vậy và nếu có, họ không được phép hoạt động. Trưởng nhóm của chúng tôi đầu tiên là phải ưu tiên đưa đồng đội của anh ấy trở về nhà một cách nguyên vẹn."

Về phía phóng viên đi theo, cựu phóng viên của The PoliticoMilitary Times, Christian Lowe (người gắn bó với các đơn vị quân đội Mỹ mỗi năm từ 2002 đến 2005) trên DefenseTech giải thích: "Một số cảnh không kết nối với thực tế đến mức gần như là nhại lại."[75]

Cựu sĩ quan xử lý bom người Anh Guy Marot cho biết, "James khiến chúng tôi giống như những tên nghiện adrenaline nóng nảy, vô lý và không có khả năng kiềm chế. Điều đó vô cùng thiếu tôn trọng đối với nhiều sĩ quan đã khuất."[76]

Mặt khác, Henry Engelhardt, một phụ tá của Hiệp hội Xử lý Vật liệu Chất nổ Quốc gia có kinh nghiệm hai mươi năm trong việc rà phá bom mìn, khen ngợi bầu không khí của bộ phim và mô tả những khó khăn của công việc, nói rằng, "Tất nhiên, không có bộ phim nào là chân thật nhất về tất cả những chi tiết mà nó khắc họa, nhưng những điều quan trọng đã được thực hiện rất tốt."[77]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: The Hurt Locker http://www.michaelgeist.ca/content/view/5999/ http://www.accesshollywood.com/500-days-of-summer/... http://www.afidallas.com/daily/index.php/2009/03/a... http://www.airforcetimes.com/news/2010/03/ap_hurtl... http://www.avid.com/US/about-avid/customer-stories... http://armyofdude.blogspot.com/2009/07/review-hurt... http://archive.boston.com/ae/movies/articles/2009/... http://archive.boston.com/ae/movies/articles/2009/... http://www.bouhammer.com/2010/01/bouhammer-review-... http://www.careeraftermilitary.com/10-most-inaccur...